Thứ Ba, 10 tháng 9, 2013

Lý lịch Vũ Quân Ngọc Tuấn


1 – Lý lịch trích ngang:
Tên khai sinh: Vũ Quân Ngọc Tuấn
Bút danh: anhquan1963
Ngày sinh: 23 tháng 9 năm 1963
Quê quán: Lê Chân – Hải Phòng
Học vấn: Tốt nghiệp cấp III bổ túc văn hóa
Nghề nghiệp: Vận hành điện, sửa chữa thiết bị điện (đã nghỉ hưu trí từ 01/01/2013 do giải thể đơn vị công tác)
Đơn vị công tác: Trạm Diesel Hóa An – Công ty Trách nhiệm Hữu hạn Một Thành Viên điện lực Đồng Nai.
Nhà riêng: Số 156/67 đường Chiến lược khu phố 8 phường Bình Trị Đông quận Bình Tân Thành phố Hồ Chí Minh.
Hộ khẩu thường trú: Số nhà 11A chung cư Phạm Thế Hiển phường 4 quận 8 Thành phố Hồ Chí Minh.
ĐTDĐ: 0903693980

2 – Qúa trình sống và làm việc:
Từ năm 1963 đến năm 1967 ở với hai cụ Hót tại nhà của bà cả Dư số 67 phố Hàm tử khu Lê Chân - Hải Phòng

Từ năm 1968 đến năm 1969 đi sơ tán và ở với cụ Hót tại huyện Thủy Nguyên TP Hải Phòng sau đó chuyển về khu công nhân xi măng Hải Phòng ở đến hết năm 1970.

Vào khoảng 07 giờ 30 phút sáng ngày 03/9/1969 tại Hải Phòng, cô giáo dạy lớp vỡ lòng đã bước từ ngoài cửa vào trong phòng học đưa mắt tìm kiếm và khi phát hiện ra tôi, cô đã bước xuống chỗ tôi đang ngồi đeo cho một mình tôi chiếc tang Bác Hồ. Tang là một miếng vải nhỏ màu đen được đeo tại hàng cúc áo, chiếc tang không đúng với quy cách mà ban tổ chức tang lễ đeo cho học sinh trong ngày Quốc tang 09/9/1969 tại Hà Nội.

Như vậy là người ta đã đeo tang ông Hồ Chí Minh cho tôi tại TP Hải Phòng sớm hơn 02 giờ đồng hồ trước khi Ban Chấp hành Trung ương Đảng Lao động Việt Nam chính thức ra thông báo Chủ tịch Hồ Chí Minh đã từ trần vào lúc 09 giờ 47 phút ngày 03 tháng 9 năm 1969 tại Hà Nội, hưởng thọ 79 tuổi.

Từ đầu năm 1971 đến khoảng tháng 4 năm 1971 ở chung với ông bà Khôi và đã bị hành hạ ngược đãi vô cớ.

Từ tháng 4 năm 1971 đến khoảng tháng 10 năm 1971 về ở lại với cụ Hót, gia đình ông bà Khôi chuyển đi chỗ khác sau vụ hành hạ ngược đãi con nuôi.


Tháng 11 năm 1971 về ở lại với ông bà khôi, năm 1972 bà Liên (mẹ nuôi) dẫn đi sơ tán cùng với 4 người con của họ tại huyện Kiến An TP Hải Phòng, bị bỏng ở lưng phải sống đơn độc trong bệnh viện huyện Kiến An và trong lòng TP Hải phòng trước sự thờ ơ của ông bà Khôi mà bà ngoại và cụ Hót không hề hay biết trong khi cuộc chiến tranh đang diễn ra vô cùng khốc liệt.

Khoảng tháng 12 năm 1972 trở về ở với cụ Hót tại khu sơ tán huyện Kiến Thụy TP Hải Phòng, gia đình ông bà Khôi ở đâu không biết. Có lẽ người ta trả tôi lại cho cụ Hót chăm sóc vì e ngại rằng bà ngoại tôi phát hiện ra chuyện tôi bị bỏng.

Năm 1973 bà cả Dư qua đời, vậy mà không có ai báo cho tôi biết để về thọ tang bà ngoại. Điều đáng nói ở đây là từ lúc tôi được sinh ra cho đến năm lên 10 tuổi mà tôi vẫn chưa nhìn thấy mặt bà ngoại của mình? Tôi cũng đã về Hải phòng thắp hương phần mộ của ông bà ngoại vào trung tuần tháng 6 năm 2012 (bà Vũ Thị Thân - mất năm 1973, thọ 74 tuổi). Việc này là do ông cậu họ - ông Vũ Văn Thông, 82 tuổi đích thân dẫn đi.

Năm 1974 ông bà Khôi xây nhà cấp 4 trên mảnh đất của bà cả Dư, về ở với bà Hót tại túp lều tạm phía sau hố xí lộ thiên trên nền đất của ông bà cả Dư.

Năm 1976 theo ông bà Khôi vào sài gòn bằng tàu biển Thống nhất. Trước đó khoảng 4 tháng, ông Trịnh Công Tố nhà ở trên Hà Nội, ủy viên trung ương Đảng, phụ trách về an ninh thời bấy giờ có ghé vào nhà của ông bà Khôi 2 lần, một lần mặc quân phục đi trên chiếc xe comangca, một lần mặc thường phục đến nhà chơi với tôi cả một buổi sáng cho đến khi tôi chuẩn bị đi học ông mới về.

Năm 1980 về Hải Phòng thăm quê bằng tàu lửa, hành trình: Sài gòn – Hà nội (trở vào Sài gòn bằng tàu biển Thống Nhất).

Năm 1981 trốn lên tàu biển Thống Nhất về Hải Phòng tìm việc làm: Bốc vác xi măng, bánh dầu đậu phọng, phụ hồ phụ xe ngựa, vác đất đắp đê, tham gia đình công cùng anh em cu li buộc cai thầu chi trả tiền công vác đất, tham gia đoàn văn công của quận Lê Chân, Ngô Quyền biểu diễn tại đình chùa và lưu diễn các tỉnh miền bắc. Đã được phân vai phó tướng Đinh Cử trong vở cải lương Thái hậu Dương Vân Nga và vai đại úy Huy Bình trong vở cải lương tìm lại cuộc đời nhưng không thành công do yếu kém về vũ đạo.

Cuối năm 1981 trở vào Sài gòn bằng tàu biển, theo học nội trú tại trường công nhân kỹ thuật điện Hóc Môn TP Hồ Chí Minh. Phải tìm cách tự lực cánh sinh trong mọi sinh hoạt cá nhân (quần áo, giày dép, trang thiết bị học tập ... )

Năm 1983 tốt nghiệp ra trường, công tác tại tổ sửa chữa thiết bị điện thuộc phân xưởng điện, Nhà máy điện Chợ Quán trực thuộc Công ty Điện lực II. (TP Hồ Chí Minh)

Tháng 9 năm 1985: Đổi tiền toàn quốc, một thử thách lớn.

Năm 1987: Đăng ký học bổ túc văn hóa cấp III tại trường Kim Đồng quận 5 TP Hồ Chí Minh, niên khóa 1987 – 1990.

Tháng 9 năm 1988, làm nhà sàn 14 mét vuông trên kênh thoát nước tại khu vực phường 4 quận 8 TP Hồ Chí Minh để ở theo sự gợi ý của bà Nguyễn Thị Liên (mẹ nuôi).

Năm 1990, tốt nghiệp cấp III hệ bổ túc văn hóa tại hội đồng thi Kim Đồng quận 5 TP Hồ Chí Minh với kết quả: Văn=5.0; Toán=8.5; Vật lý=8.5; Hóa học=9.5 điểm. Nhận thông báo từ trưởng ban bảo vệ Nhà máy điện Chợ Quán (ông Phạm Ngọc Thanh) về việc đơn xin thi đại học tại chức (hệ tập trung) đã được Nhà máy xét duyệt.

Năm 1991, nhận công tác tại trạm phát điện Diesel Hóa An thuộc TP Biên Hòa tỉnh Đồng Nai dẫn đến việc phải bỏ lỡ tiêu chuẩn thi đại học (quyết định của phòng tổ chức nhân sự), chính thức đảm nhiệm công việc vận hành máy phát điện (bảng điều khiển) vào năm 1993 theo ghi nhận của phòng tổ chức Công ty Điện lực Đồng Nai.

Năm 2001, Tổng Công ty Điện lực Việt Nam ký quyết định công nhận danh hiệu Chiến sĩ thi đua cấp cơ sở do có thành tích đóng góp cho đơn vị trong các năm 1999 – 2000.

Tháng 1 năm 2002, hoàn tất việc xây dựng căn nhà 156/67 phường Bình Trị Đông quận Bình Tân TP Hồ Chí Minh sau gần 2 tháng khảo sát, thi công. 


Ngày 01 tháng 7 năm 2003, tham gia cùng tập thể công nhân ca vận hành đương phiên, kết hợp với tổ sửa chữa cơ điện của trạm Diesel Hóa An vận hành máy phát điện chạy độc lập dưới sự chỉ đạo của trưởng trạm và kỹ thuật viên, sảy ra sự cố hư hỏng máy phát điện tại đơn vị công tác.

Tháng 9 năm 2003, phát hiện có dấu hiệu người ta làm sai lệch diễn biến sự việc trong biên bản điều tra sự cố, có thể dẫn đến mất việc làm và bị truy tố do sự cố rất nghiêm trọng. Có gửi tờ trình về phòng kỹ thuật Công ty Điện lực Đồng Nai yêu cầu làm sáng tỏ vấn đề.

Khoảng tháng 10 năm 2003, phát hiện một số nhóm đối tượng theo sau có dấu hiệu hành hung theo kiểu có người thuê mướn. Có báo cho ông Đồng Duy Hải – trung tá cảnh sát hình sự, An ninh quận Lê Chân TP Hải Phòng biết sự việc nhưng tín hiệu điện thoại bị gián đoạn liên tục, cuộc gọi bị cắt ngang nên không thể trao đổi được.

Tháng 2 năm 2004, về thăm quê hương Hải Phòng bằng tàu lửa sau vụ sự cố hư hỏng máy phát điện tại cơ quan nhân tiện tham dự đám giỗ cụ Vũ Văn Hót (trở về Sài gòn bằng máy bay).

Qua chuyến đi này đã khẳng định có sự liên kết giữa công an Việt Nam, Công ty Điện lực Đồng Nai và đại diện gia đình dòng họ Vũ tại Hải Phòng cùng giải quyết sự cố hư hỏng máy phát điện tại tỉnh Đồng Nai. Trên đường đi đã phát hiện ra có an ninh theo đuôi hộ tống từng chặng cách nhau khoảng hai ga liền kề. Khi ra tới Hải Phòng, ông Đồng Duy Hải, trung tá cảnh sát hình sự đã thốt ra câu nói: Tất cả các cuộc điện thoại của anh bên An ninh đã nghe lén và ghi âm lại, họ nói là phản động ...

Bởi cũng chính vì có sự can thiệp kịp thời của gia đình dòng họ Vũ tại TP Hải Phòng, có sự thương lượng của Công ty điện lực Đồng Nai trong vụ sự cố máy phát điện tại trạm Diesel Hóa An do mạng lưới An ninh Việt Nam làm trung gian. Hội đồng kỷ luật của công ty đã bị giải tán, tất cả mọi quyền lợi về lương, thưởng hoàn thành nhiệm vụ, thưởng vận hành an toàn của tôi vẫn còn nguyên vẹn. Để đánh đổi lại việc này, ông Phạm thanh Bình tại TP Hải Phòng phải bằng mọi cách không cho tôi phát tán vụ việc ra miền Bắc, đã có hành động ngăn cản khi tôi báo cáo vụ việc tại huyện Thủy Nguyên, nhà của em Vũ Văn Bình – trưởng nam chí tôn của dòng họ Vũ:

Mày về Hải Phòng lần này là để tham dự đám giỗ cụ Hót, thăm mồ mả ông bà, thăm các bác các cô chứ không phải về để báo cáo việc gì (lời của ông Phạm Thanh Bình).

Ngoài ra, ông Phạm Thanh Bình còn có hành động che giấu những người thân liên quan đến ông bà ngoại của tôi tại Hải Phòng khi tôi hỏi thăm về ông Vũ Văn Thông, người mà sau này đã khẳng định tôi là cháu nội của Chủ tịch Hồ Chí Minh vào tháng 6 năm 2012.


Tháng 2 năm 2006, về Hải Phòng tham dự đám giỗ cụ Vũ Văn Hót bằng tàu lửa (hành trình Sài gòn – Hà Nội) sau khi phát hiện có những dấu hiệu không bình thường như biểu hiện của sự khủng bố tinh thần có thể dẫn đến tai nạn giao thông trong suốt năm 2004 (trở lại Sài gòn bằng tàu lửa).

Trở về Hải phòng lần này tá túc tại nhà của ông Phạm Thanh Bình, số nhà 37 ngõ 295, đường Nguyễn Đức Cảnh, phường Cát Dài Quận Lê Chân – Hải Phòng (xóm đường tàu). Đã có dấu hiệu ông Phạm Thanh Bình không muốn cho tôi tá túc tại nhà của ông? có lẽ ông sợ mạng lưới an ninh Việt Nam đặt máy ghi âm nhằm nghe trộm để thăm dò phản ứng cũng như chỉ dẫn, tư vấn của anh em dòng họ! 

Khoảng tháng 6 năm 2006, trải qua một cú sốc cực mạnh do phòng quản lý đô thị quận 8 TP Hồ Chí Minh thi hành lệnh cưỡng chế, thu hồi căn nhà do ông Vũ Văn Khôi (cha nuôi) làm chủ hộ do 15 năm không đóng tiền thuê nhà.

Tháng 9 năm 2006, về thăm quê hương Hải Phòng bằng tàu lửa (vé khứ hồi) nhân tiện tham dự đám giỗ ông Vũ Văn Cương – Trưởng nam chí tôn của dòng họ Vũ và bà Vũ Thị Ngân, mẹ của trung tá cảnh sát hình sự Đồng Duy Hải. Về Hải Phòng lần này tá túc tại nhà của ông Phạm Văn Tích.

Tháng 9 năm 2008, về Hải Phòng dự đám giỗ bà Vũ Thị Ngân bằng tàu lửa (vé khứ hồi) nhân tiện tìm hiểu về nguồn gốc của ông bà ngoại (ông bà cả Dư) sau khi phát hiện ông bà Khôi không phải là cha mẹ ruột vào năm 2007.

Đã có dấu hiệu ông Đồng Duy Hải, trung tá cảnh sát hình sự tỏ thái độ không cần sự hiện diện của tôi trong ngày giỗ của mẹ mình, thể hiện qua sắc mặt nhưng đã trở lại trạng thái vui vẻ ngay sau đó, lái xe hơi chở ra tham quan biển Đồ Sơn?


Hành động bất cần của ông Hải cũng dễ dàng lý giải bởi vì trước đó khoảng 10 tháng, tôi đã báo cho ông Hải biết là đã phát hiện ra ông bà Khôi không phải là cha mẹ ruột mà tôi là cháu ngoại của ông bà cả Dư. Ông Hải đã có những phản ứng gay gắt với tôi trên điện thoại, khẳng định rằng tôi là con ai cháu ai ông Hải không cần biết, mồ mả cụ Hót và các cụ ở ngoài Hải phòng đã có anh em bên ngoại lo không cần đến tôi phải tham gia!

Những lời nói của ông Đồng Duy Hải có lẽ Công an Việt Nam đã ghi âm lại và ông Hải chắc chắn sẽ bị chấn chỉnh bởi vì theo cách nói như vậy, ông Hải đã vô tình khẳng định tôi không phải là con của ông bà Khôi, không phải là cháu nội đức tôn của cụ Vũ Văn Hót mà điều này nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam lại đang cố tình che đậy? Chuyến đi này đã tá túc tại nhà ông Nguyễn Đức Thịnh thuê mướn (không phải nhà riêng của ông Thịnh) tại số 07 ngõ 46 phố chợ Đôn phường Nghĩa xá quận Lê Chân Hải Phòng. 

Buổi tối ngày 10 tháng 11 năm 2008, về thăm cô cháu gái Đàm Thị Dịu tại Hải Phòng bằng máy bay (vé khứ hồi) do cảm nhận được đã sảy ra chuyện không bình thường tại gia đình ông Nguyễn Đức Thịnh (cậu của Dịu), mãi đến sau này mới phát hiện ra đó là chuyện cãi vã giữa gia đình dòng họ Vũ và gia đình của ông Thịnh do Dịu đã thừa nhận vô căn cứ có quan hệ trăng gió với cậu Quân. 


Sáng ngày 11/11/2008, có gặp Dịu hỏi thăm Dịu khỏe không? Có ai làm cho Dịu buồn không? Tại sao cách đây 5 ngày Dịu phải đi khám bệnh và bác sĩ căn dặn không được suy nghĩ nhiều nhưng chỉ nhận được những câu trả lời vẫn khỏe, không có vấn đề gì.

Qua chuyến đi này đã khẳng định rằng cảnh sát hình sự công an Hải Phòng đã triển khai công tác bí mật bảo vệ tiệc cưới của con gái ông Đồng Duy Hải, bảo vệ cho cá nhân ông Hải cũng như báo cáo cho ông Hải biết phải cảnh giác bởi họ e ngại tôi sẽ hành xử ông Hải ngay trong tiệc cưới có thể sẽ làm mất mặt quan chức Thành phố Hải phòng tham dự đám cưới. An ninh chìm cũng đã có hành động ngăn chặn khi tôi bắt tay ông Hải bởi họ nghi ngờ tôi chuẩn bị động thủ.

Bởi cũng chính vì lo sợ vô cớ nên ông trung tá cảnh sát hình sự Đồng Duy Hải đã tỏ dấu hiệu lo lắng hiện trên nét mặt, lén lút nhìn trộm tôi từ đằng xa và người ta đã không cho phép cô dâu chú rể đến trình diện bàn tiệc để quay phim chụp ảnh lưu niệm, trong khi bàn tiệc hội tụ đầy đủ các bậc cao niên tiền bối của dòng họ Vũ, trưởng nam chí tôn và có cả một ông khách quý AnhQuan1963 đáp chuyến máy bay từ Sài gòn ra Hải Phòng tham dự đám cưới. Việc này là do Công an Hải Phòng đã báo cáo lại cho ông Hải khi rình rập nghe trộm cuộc trao đổi giữa tôi và bà Phạm Thị Hòa cũng như đã nghe tôi thốt ra câu nói: Em sẽ xử lý thằng Hải trong dịp này ngay tại đám cưới. 

Tháng 2 năm 2009, về Hải Phòng tham dự đám giỗ cụ Hót bằng máy bay (vé khứ hồi) nhân tiện báo cáo toàn bộ sự việc ông bà Khôi đã khẳng định tôi không phải là con của họ. Đã có những phản ứng quyết liệt và những lời chỉ trích ông bà Khôi từ phía anh em dòng họ Vũ tại Hải Phòng ngay trong đám tiệc.

Người ta còn khuyên tôi không nên trở về với ông bà Khôi, chỉ xem họ như là chú, là bác của mình và trả lại tất cả những thứ gì mà tôi đang giữ của họ bởi họ không phải là những người tốt (đoạn tuyệt tình cảm). Ngay cả ông Nguyễn Văn Đa chồng của bà Vũ Thị Ngẫn cũng hứa sẽ yêu cầu bà Liên (mẹ nuôi) bồi thường cho tôi 8 tỷ đồng do bà Liên đã bán căn nhà của bà ngoại tôi để lại mà đáng lẽ ra tôi phải là người được hưởng quyền thừa kế. 


Nếu căn cứ theo diễn biến sự việc nêu trên, xin được hỏi Bộ Chính trị nước Cộng Hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam tôi là con trai của ông bà khôi hay tôi là cháu nội của ông Hồ Chí Minh mà tôi phải đeo tang Bác Hồ vào khoảng 07 giờ 30 phút sáng ngày 03/9/1969 tại Hải Phòng cho đúng với phong tục tập quán của người Việt Nam?

Quả vú sữa miền nam mà tôi đã được ăn vào năm 1972 tại huyện Kiến An TP Hải phòng mang ý nghĩa gì?

Việc ông Trịnh Công Tố, ủy viên trung ương Đảng, phụ trách bên an ninh thời bấy giờ đã đến nhà chơi với tôi trọn một buổi sáng cuối năm 1975 trước khi tôi theo ông bà Khôi vào Sài gòn sẽ phải giải thích ra sao?

Tại sao khi bà ngoại qua đời (năm 1973) tôi không được đeo tang và cũng chưa hề nhìn thấy mặt bà ngoại của mình? Tại sao an ninh Viêt Nam lại nghe trộm các cuộc điện thoại của tôi và luôn bám theo tôi mà việc này lại do ông Đồng Duy Hải, trung tá cảnh sát hình sự, an ninh quận Lê Chân Hải Phòng khẳng định là những điều rất khó lý giải.

Việc những người Cộng sản chân chính đeo tang ông Hồ Chí Minh cho tôi vào thời điểm mà cả nước chưa ai biết tin Bác Hồ qua đời (07 giờ 30 phút sáng ngày 03/9/1969) có thể khẳng định rằng: Cha tôi là con trai hợp pháp của Chủ tịch Hồ Chủ Minh và Bà Tăng Tuyết Minh người Trung Quốc nhưng vì công cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc nên người ta đã phải che đậy. Còn nếu cha tôi là một trong những đứa con rơi như nhiều người đồn đoán thì Tổng Bí thư Lê Duẩn có chấp nhận đeo tang Bác Hồ cho tôi hay không bởi vì tôi cũng chỉ là một đứa cháu nội rơi rớt? 


Nếu đặt giả thuyết Bác Hồ nhiều vợ, nhiều con rơi thì chúng ta có được chứng kiến cảnh tượng: Đây tiếng khóc những anh hùng bất khuất/ Những chiến sĩ ngìn ngày đuổi giặc/ Từng giẫm nát trăm trại giam trăm bãi chiến trường/ Dù trăm phen đổ máu vẫn xem thường/ Nay như con trẻ bỗng òa bưng mặt khóc/ Bị đốn tận lòng bị đau tận gốc của những chiến sĩ Cộng sản lỗi lạc thời tiền khởi nghĩa đã gắn bó với Hồ Chủ Tịch xuyên suốt chặng đường kháng chiến như: Phạm Văn Đồng, Lê Duẩn, Võ Nguyên Giáp, Trường Chinh trong ngày quốc tang 9/9/1969 tại Hà Nội?

Qua chuyến đi này đã khẳng định được tại nhà của ông Phạm Thanh Bình có thiết bị nghe trộm (máy ghi âm). Bởi cũng chính vì vậy mà khi nói chuyện về quan hệ huyết thống giữa tôi và ông Vũ Văn Khôi, ông Bình đã nói càn, nói bừa, nói theo kiểu không ai nghe nổi đến nỗi Bà Lan (vợ ông Bình) phải lên tiếng đính chính lại nhưng đã bị ông Bình nháy mắt ra dấu im lặng.


Tháng 6 năm 2009, về Hải Phòng tham dự đám giỗ bà Vũ Thị Được bằng máy bay (vé khứ hồi) nhân tiện thăm dò phản ứng của anh em bà con dòng họ Vũ. Đã có dấu hiệu Công an Việt Nam gài bẫy, lén lút quay camera để khép quan điểm tôi theo kiểu: Mày ra ngoài này người ta nhìn thấy mày đi tìm cái Dịu. 

Câu nói trên của ông bác sĩ Phạm Văn Hợp, có lẽ ông bác sĩ đã phát hiện ra tôi bị An ninh Hải Phòng xử dụng camera lén lút quay được cận cảnh tôi đuổi theo một cô thiếu nữ giống như Dịu để hỏi thăm chuyện gia đình cũng như tôi đã bị An ninh Hải Phòng cài đặt thiết bị nghe trộm nên lần đó ông không dám nói chuyện nhiều.

Riêng bà Vũ Thị Ngẫn do hiểu lầm nên đã nghiêm cấm tôi không cho phép ra ngoài Hải Phòng vì bà e ngại sẽ nảy sinh chuyện "mèo mỡ gà đồng". Việc này đã khiến cho Công an Việt Nam khấp khởi mừng thầm như được "mở cờ trong bụng". 

Tất cả những việc trên liệu có phải là do Công an Hải Phòng bày ra nhằm mục đích không muốn tôi về Hải Phòng để thăm dò tin tức cũng như nhằm gỡ tội cho những kẻ muốn thanh toán tôi trong lần ra thăm Dịu vào tháng 11 năm 2008.


Tháng 6 năm 2012, về Hải Phòng bằng tàu lửa sau khi đã tạo blog yahoo 360plus chứng minh có quan hệ huyết thống với ông Hồ Chí Minh, có đưa rất nhiều nhân chứng tại Hải Phòng vào các bài viết trong blog (trở lại Sài gòn bằng máy bay).

Qua chuyến đi này đã phát hiện ra anh em dòng họ Vũ tại Hải Phòng có biểu hiện né tránh, không dám ngồi tiếp chuyện lâu, cắt ngang cuộc điện thoại, không dám gặp mặt để nghe tôi chứng minh về nguồn cội. Có lẽ do sợ phải làm nhân chứng để đối chất trước các tổ chức điều tra, các phóng viên báo đài bởi đây là một vụ việc đặc biệt nghiêm trọng và hy hữu.

3 – Phương tiện di chuyển tính từ năm 1980 – năm 2012:
Tàu biển 4 lượt; lộ trình: Sài gòn – Hải Phòng.
Tàu lửa 9 lượt; lộ trình: Sài gòn – Hà Nội.
Máy bay 8 lượt; lộ trình: Sài gòn – Hải Phòng.

Từ tháng 9 năm 2008 đến tháng 6 năm 2012, sau khi phát hiện ra không phải là con của ông bà Khôi, đã thực hiện 5 lần ra ngoài TP Hải Phòng, 3 lượt di chuyển bằng tàu lửa, 7 lượt di chuyển bằng máy bay (đi một mình) mà không bị an ninh ngành hàng không ngăn cản (do mắc bệnh tâm thần).

Năm 2003 đấu tranh chống lại sự sai lệch trong công tác điều tra sự cố máy phát điện GM 2100Kw, bảo vệ quyền lợi hợp pháp cho tập thể công nhân trạm Diesel Hóa An và cho cá nhân mình.

Tháng 02 năm 2011 tạo blog yahoo360plus đưa thông tin lên mạng, chứng minh là cháu nội của ông Hồ Chí Minh và bà Tăng Tuyết Minh (người Trung Quốc), bị khủng bố và truy sát từ năm 2003 để mong nhận được sự can thiệp giúp đỡ của cộng đồng Quốc tế. 

Tháng 8 năm 2011, phát hiện người ta lấy trộm ống máu ra khỏi bệnh viện quận Bình Tân TP Hồ Chí Minh có lẽ là để kiểm tra ADN với ông Hồ Chí Minh sau nhiều năm bị khủng bố tinh thần, cố tình mưu sát.

Việc bác sĩ phòng khám răng bệnh viện quận Bình Tân yêu cầu xét nghiệm máu là để tiến hành nhổ chiếc răng hàm (răng hàm dưới, bên trái, phía trong cùng bị lung lay) nhưng do không nhận được kết quả xét nghiệm từ phòng xét nghiệm nên việc nhổ răng đã phải ngưng lại. khoảng vài tháng sau đó, khi không thể chịu đựng nổi sự đau nhức, tôi đã phải tự nhổ răng tại nhà mà không hề có thuốc gây tê, thuốc kháng sinh hỗ trợ.

Vào trung tuần tháng 6 năm 2012, về thăm quê hương Hải Phòng có sang nhà ông cậu họ (ông Vũ Văn Thông, em của mẹ – 82 tuổi), sau khi bàn bạc và phân tích một số vấn đề liên quan đến thân phận, những điều khuất tất sảy ra trong quá khứ cũng như có hỏi cậu mấy câu theo kiểu "chụp mũ". Cậu Thông đã phải thừa nhận rằng ông Hồ Chí Minh là người thân của tôi và còn phẫn nộ thốt ra câu nói:

Việc tìm lại nguồn cội là hoàn toàn phù hợp với đạo lý của người Việt Nam, không ai có quyền bắt mình vì lý do tìm về nguồn cội. Nếu tìm lại người thân của mình mà thằng công an nào bắt mày về tội xuyên tạc, ông Hồ Chí Minh đang nằm trong lăng cũng phải ngồi bật dậy ngay lập tức.

Buổi sáng hôm ấy đã có dấu hiệu Công an Việt Nam nghe trộm cuộc trò chuyện giữa hai cậu cháu nên buổi chiều cùng ngày, cậu đã phải im lặng, né tránh, thường làm gián đoạn cuộc trao đổi giữa tôi và mợ Thông bằng cách mở lớn âm thanh tivi khi tôi đang tìm hiểu về thân thế và gia cảnh của ông bà ngoại. Hành động kỳ lạ của cậu khiến cho mợ Thông (vợ của cậu) rất khó hiểu và đã nhiều lần lên tiếng cảnh cáo, nhắc nhở.

Tháng 1 năm 2013, trạm Diesel Hóa An trực thuộc công ty Điện lực Đồng Nai giải thể và thanh lý 03 tổ máy phát điện ký hiệu GM 2100Kw, do không bố trí được công việc mới nên 06 công nhân dôi dư phải chấm dứt hợp đồng lao động sau 29 năm 01 tháng thâm niên công tác, hưởng số tiền trợ cấp mất việc làm 103 triệu VND và hưởng trợ cấp 06 tháng thất nghiệp là mười bốn triệu bốn trăm ngìn VND dẫn đến tình trạng thất nghiệp hiện nay.


Vũ Quân Ngọc Tuấn (anhquan1963) Số nhà 156/67 đường Chiến lược khu phố 8 phường Bình Trị Đông quận Bình Tân TP Hồ Chí Minh. ĐTDĐ – 0903693980
Hộ khẩu thường trú: Số nhà 11A chung cư Phạm Thế Hiển phường 04 quận 8 Thành Phố Hồ Chí Minh.

11 nhận xét:

  1. Yêu cầu Bộ Chính trị nước Cộng Hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, đứng đầu là Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng phải nhanh chóng chỉ đạo các cấp có thẩm quyền xác minh bản lý lịch này và các diễn biến sự việc mà tôi đã nêu trong các bài viết, đưa ra biện pháp xử lý nghiêm minh bằng văn bản (kể cả tôi nếu xuyên tạc), công khai danh phận của tôi trước công luận để bảo vệ uy tín cho Đảng, bảo vệ uy tín cho ông nội tôi trước những luận điệu xuyên tạc, phỉ báng nhằm bôi nhọ danh nhân văn hóa Thế giới.

    Trả lờiXóa
  2. Theo nghiên cứu của một số sử gia có tên tuổi tại Hoa Kỳ, Pháp, và Trung Quốc, trong thời gian ở Quảng Châu ông Hồ Chí Minh đã kết hôn với một thiếu nữ Trung Quốc tên là Tăng Tuyết Minh (ngày 18 tháng 10 năm 1926) và sống với nhau cho đến khi ông rời Quảng Châu vào khoảng tháng 4 hoặc 5 năm 1927. Sau khi ông đã trở thành Chủ tịch nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, cả hai người đã tìm nhau thông qua tổ chức Đảng Cộng sản Trung Quốc và cơ quan ngoại giao Việt Nam tại Trung Quốc nhưng không thành công.
    -
    Hồ Chí Minh không thể gặp lại Tăng Tuyết Minh do sự phản đối của một số Ủy viên Bộ Chính trị Đảng Lao động Việt Nam, đặc biệt là Lê Duẩn với lý do Hồ Chí Minh được nhân dân xem là cha già dân tộc nên việc đoàn tụ với Tăng Tuyết Minh sẽ làm ảnh hưởng đến hình tượng của ông và sự nghiệp kháng chiến chống Mỹ cứu nước.
    -
    Từ khoảng nửa đầu thập niên 1960, Hồ Chí Minh được coi như chỉ còn nắm giữ vai trò biểu tượng của cách mạng. Ông dành nhiều thời gian để đi thăm hỏi đồng bào. Quyền lực khi này dần dần tập trung về tay bí thư thứ nhất Lê Duẩn và một số nhân vật gần gũi trong Đảng Lao động Việt Nam, những người này đã chủ trương tích cực thúc đẩy quá trình thống nhất đất nước bằng cách đẩy mạnh cuộc chiến tranh ở miền Nam.
    -
    Hồ Chí Minh qua đời vào hồi 9 giờ 47 phút sáng ngày 2 tháng 9 năm 1969 (tức ngày 21 tháng 7 âm lịch) tại thủ đô Hà Nội, hưởng thọ 79 tuổi. Ngày mất của ông ban đầu được Ban Lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam công bố là ngày 3 tháng 9, đến năm 1989 mới công bố lại là ngày 2 tháng 9.
    -
    Hà Nội đã nhận được hơn 22.000 bức điện chia buồn từ 121 nước trên khắp thế giới. Nhiều nước trong khối xã hội chủ nghĩa đã tự tổ chức truy điệu và đưa ra những lời ca ngợi ông. Một tuyên bố chính thức từ Moskva đã gọi Hồ Chí Minh là một "người con vĩ đại của dân tộc Việt Nam anh hùng, nhà lãnh đạo xuất chúng của Cộng sản quốc tế và phong trào giải phóng dân tộc.
    -
    Hồ Chí Minh.
    Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
    -
    http://www.youtube.com/watch?v=m5ljHtagfA0

    Trả lờiXóa
  3. Thân gửi Bộ Chính trị, Bộ Công an, cơ quan an ninh, cơ quan xuất nhập cảnh Việt Nam và bà con dòng họ Vũ tại Thành phố Hải Phòng.
    -
    Vào tháng 2 năm 2004 tôi có về thăm quê hương Hải Phòng sau 23 năm xa cách. Trước khi quá cảnh lên Hà Nội để mua vé máy bay vào Sài gòn, anh em dòng họ Vũ có hỏi tôi muốn đi Hà Nội bằng xe hơi hay xe Honda? Muốn ở luôn ngoài miền bắc hay trở về miền nam suy nghĩ thật kỹ trước khi quyết định?
    Theo tôi nhận định thì có thể đó là những câu hỏi mang tính ước gì được nấy và người ta đã thật sự bực bội, lo lắng khi tôi quyết định trở về Sài gòn và chọn phương tiện di chuyển lên Hà Nội bằng xe Honda.
    Vậy hôm nay tôi xin trình bày nguyện vọng của mình để Bộ Chính trị, các cơ quan liên quan, bà con dòng họ Vũ biết và phải thực hiện theo ước nguyện của tôi.
    01 – Phải công bố công khai trên các phương tiện thông tin đại chúng trong nước Ông Hồ Chí Minh là người thân của tôi như lời ông Vũ Văn Thông 82 tuổi đã khẳng định với tôi tại Hải Phòng vào ngày 23 tháng 6 năm 2012. Việc này cũng phải tương tự như ông Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng đã từng làm trước đây.
    02 – Phải tạo điều kiện cho tôi ra nước ngoài để kiểm tra và điều trị sức khỏe về thể chất lẫn tinh thần sau nhiều năm bị khủng bố mà người ta ngụy biện là nghiên cứu khoa học.
    03 – Bộ Chính trị nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam phải khắc phục hậu quả, bồi thường cho tôi căn nhà của ông bà ngoại tôi để lại: ông bà Vũ Văn Dư – số nhà 67 phố Hàm tử khu Lê Chân Hải Phòng mà tôi là người được hưởng quyền thừa kế (địa chỉ ghi nhận vào năm 1976). Việc này tương tự như Chính quyền Mỹ và Chính phủ Pháp đã bồi thường thiệt hại chiến tranh cho Việt Nam mà họ đã gây ra trong quá khứ.
    04 – Yêu cầu cơ quan Công an Việt Nam không được phép ngăn cản, ngăn cấm bạn đọc, phóng viên báo đài trong nước và Quốc tế tìm đến tôi để trao đổi, trò chuyện, phỏng vấn cũng như giúp đỡ tôi trong thời gian tôi đang cần sự tư vấn của mọi người.
    05 – Yêu cầu nhà cầm quyền Việt Nam phải đưa vụ việc cháu nội của Chủ Tịch Hồ Chí Minh bị khủng bố ra xét xử công khai đúng theo pháp luật hiện hành.
    Vũ Quân Ngọc Tuấn.

    Trả lờiXóa
  4. Vì sự nghiệp kháng chiến chống Mỹ cứu nước của dân tộc Việt Nam mà Đảng Lao động Việt Nam đứng đầu là Tổng Bí thư Lê Duẩn đã không hỏi ý kiến của tôi trước khi cho ông bà Vũ Văn Khôi nhận làm con nuôi vào năm 1976. Tôi yêu cầu Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và các cấp có thẩm quyền phải khắc phục hậu quả, giải quyết bồi thường giá trị tài sản căn nhà số 67 phố Hàm Tử khu Lê Chân Hải Phòng mà tôi được hưởng quyền thừa kế từ ông bà ngoại (ông bà cả Dư) theo đúng pháp luật hiện hành.
    Việc này mang một ý nghĩa truyền thống đền ơn đáp nghĩa đối với những người đã hy sinh cả cuộc đời vì sự nghiệp đấu tranh giải phóng dân tộc.

    Trả lờiXóa
  5. Vào năm 2003 sau khi sảy ra sự cố hư hỏng máy phát điện tại đơn vị công tác thuộc công ty điện lực Đồng Nai, với một bản lý lịch thuộc thành phần gia đình công nhân chuyển từ ngoài miền bắc Xã hội Chủ nghĩa vào miền nam Việt Nam năm 1976, kèm theo một bản thành tích cá nhân gồm: 16 năm lao động tiên tiến, 2 năm lao động giỏi, 2 năm đạt danh hiệu Chiến sĩ thi đua cũng như một bản tường trình ghi rất rõ ràng, chi tiết và cụ thể diễn biến sự việc. Vậy người ta đã căn cứ vào đâu để khép cho tôi thuộc diện thành phần phản động?
    Những người bị khép vào diện thành phần phản động đều phải hứng chịu mọi hậu quả do người khác làm hay sao? Người ta sẵn sàng làm sai lệch diễn biến sự việc để đưa họ vào tù và thuê mướn bọn du thủ du thực hành xử họ theo kiểu côn đồ vô văn hóa?
    Thiết nghĩ rằng nếu gia đình, bố mẹ của ông Vũ Văn Khôi – Cha nuôi tôi là thành phần di cư vào Sài gòn năm 1945, là thành phần địa chủ thì việc cha làm cha chịu, con làm con chịu không liên quan đến nhau!
    Việc ông Vũ Văn Khôi không hề tham gia trong quân đội, không có điểm nào nổi bật trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước nhưng vẫn được trao tặng huân chương kháng chiến hạng 3 do có công nuôi dưỡng tôi đã cho thấy sự nghiêm minh và rõ ràng trong việc có công được hưởng có tội phải bị trừng trị của những người Cộng sản chân chính.
    Qua sự việc này đã cho thấy tính chất tiểu nhân, hèn hạ và bẩn thỉu, trả thù vặt cá nhân của lớp cán bộ đảng viên thời hậu chiến. Nó mang tính chất côn đồ vô văn hóa trong ứng xử trong khi đất nước đã được thống nhất 28 năm và 18 năm thực hiện công cuộc đổi mới theo xu thế hội nhập (tính đến năm 2003).
    Vũ Quân Ngọc Tuấn – Cháu nội hợp pháp của Chủ tịch Hồ Chí Minh

    Trả lờiXóa
  6. Thiên địa vô hòa khắc lâm xung
    Tình bằng vô toại hoại phúc chung
    Chi sơ nhân tính e lân phụng
    Bất diệt dung gian hạn tất phùng.
    -
    Theo nghiên cứu của một số chuyên gia trong nước và Quốc tế nhận định thì thời gian gần đây, một số nước đồng minh của Nhật Bản và Hàn Quốc muốn mở rộng tầm ảnh hưởng của mình ở khu vực Châu á Thái bình dương và việc này có lẽ sẽ không làm hài lòng một số nước không nằm trong trục liên minh mà Trung Quốc là một thí dụ điển hình.
    Theo nguồn tin từ báo đài chính thống trong nước và Quốc tế công bố thì thời gian gần đây, Việt Nam và Trung Quốc đang bất đồng sâu sắc trong việc khẳng định chủ quyền hải phận trên biển đông, nếu việc này không giải quyết bằng con đường đàm phán mà chọn phương cách vũ lực có sự yểm trợ của phương tây để giải quyết e rằng sẽ là một thảm họa cho dân tộc.
    Là một cường quốc trên Thế giới đang trên đà phát triển, một ủy viên thường trực của Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc và là thành viên của Hội đồng nhân quyền Thế giới, một đất nước có luật pháp nghiêm minh. Trung Quốc có đủ tư cách bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ của mình trước những mối đe dọa từ phương tây và sẽ giáng trả quyết liệt những kẻ mà Trung Quốc cho là “rước voi về giày mả tổ”.
    Ông bà ta có câu: Bán bà con xa mua láng giềng gần. Nếu Việt Nam và Trung Quốc trở thành thù địch trong tương lai và để phương tây can thiệp, chiến tranh biên giới Việt – Trung sảy ra liên tục là điều khó tránh khỏi. Chúng ta cũng không nên hoang tưởng nhìn vào cục diện của HongKong và Trung Quốc hiện nay bởi để dành được toàn vẹn lãnh thổ, thống nhất đất nước, dân tộc Việt Nam đứng dưới ngọn cờ Cách mạng đã đổ biết bao xương máu mới dành được.
    -
    Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một. Sông có thể cạn, núi có thể mòn song chân lý đó không bao giờ thay đổi.
    Hồ Chí Minh

    Trả lờiXóa
  7. Chủ nghĩa khủng bố, chủ nghĩa cơ hội thực dụng gây chia rẽ đoàn kết dân tộc là kẻ thù của nhân loại.
    Vũ Quân Ngọc Tuấn – Cháu nội hợp pháp của Chủ Tịch Hồ Chí Minh
    -
    Thật nguy hiểm và đáng sợ khi một Đảng cộng sản cầm quyền (nói chung) mà không hiểu được khái niệm về định hướng xã hội chủ nghĩa, thực hiện đường lối một cách mơ hồ theo một chủ nghĩa lý thuyết bóng bẩy nhập nhằng đánh lận con đen nhằm thu lợi bất chính, đi ngược lại quyền và lợi ích chung của toàn dân tộc.
    Có một điểm cần lưu ý và đáng báo động là một số kẻ cơ hội thực dụng trong hàng ngũ lãnh đạo ở Việt Nam hiện nay đang lợi dụng hình ảnh của ông Hồ Chí Minh để mị dân, đánh lừa dân tộc và bạn bè Quốc tế. Việc đàn áp nông dân chân lấm tay bùn và những người bất đồng chính kiến đã và đang tạo ra sự thù hận sâu sắc giữa Công an và Nhân dân gây chia rẽ tình đoàn kết dân tộc. Việc Quan hệ quốc tế nhập nhằng có thể sẽ tạo ra chính biến là cơ hội tốt nhất cho những kẻ thực dụng cao bay xa chạy để lại hậu quả nghiêm trọng cho dân tộc Việt Nam phải gánh chịu.
    Bài viết đăng lúc 5-7-2013 trên trang “Tiểu sử cá nhân” của Vũ Quân Ngọc Tuấn

    Trả lờiXóa
  8. Thân gửi anh em dòng họ Vũ tại TP Hải Phòng:
    -
    Sự cố hư hỏng máy phát điện sảy ra vào tháng 7 năm 2003 tại tỉnh Đồng Nai, ngoài việc cơ quan Công an luôn bám sát theo tôi, nghe trộm và ghi âm các cuộc điện thoại do họ khép cho tôi thuộc diện thành phần phản động thì Công ty điện lực Đồng Nai còn hối lộ cho gia đình bao nhiêu tiền để ông Phạm Thanh Bình ngăn cản tôi không cho báo cáo vụ việc?
    Theo kết luận của đoàn điều tra sự cố Công ty thì đây là sự cố cấp1 nguyên nhân chủ quan. Giá trị tài sản thiệt hại ước tính lên đến hàng tỷ đồng, không có khả năng phục hồi, sửa chữa.
    Vậy xin được hỏi là Công ty điện lực Đồng Nai có báo cáo cho gia đình dòng họ Vũ biết là người phạm tội còn bị phạt tù từ mười hai năm đến hai mươi năm hoặc tù chung thân, có thể bị phạt tiền từ mười triệu đồng đến một trăm triệu đồng, cấm đảm nhiệm chức vụ, cấm hành nghề hoặc làm công việc nhất định từ một năm đến năm năm?
    Bởi cũng chính vì tính chất nghiêm trọng của vụ việc nên người ta đã cố tình làm sai lệch diễn biến sự việc, thuê mướn côn đồ theo hành xử tôi khi tôi gửi tờ trình về Công ty yêu cầu làm sáng tỏ diễn biến sự việc. Vậy mà anh em dòng họ vũ lại cảnh cáo tôi vào miền nam lần này cũng phải hiền hiền lại một chút, không chấp nhất với thằng thần kinh ấy làm gì, ăn cơm cũng phải để cho người khác ăn cháo với chứ!
    Điều tệ hại hơn nữa là anh em dòng họ Vũ còn đưa tôi vào tình trạng tẩu hỏa nhập ma như: Biết cũng đừng có nói, con chó thì phải bảo là con mèo, thấy xấu phải nói là đẹp, đúng đúng sai sai không biết đường nào mà lần đã cho thấy sự dại dột không thể chấp nhận được của gia đình dòng họ và đây cũng là cơ hội tốt nhất để những kẻ tiêu cực thực hiện hành vi lừa đảo, khủng bố và truy sát.
    Mạng lưới An ninh Việt Nam sẽ là nhân chứng cho toàn bộ sự việc sảy ra trong 10 năm qua và cho đến ngày hôm nay, liệu có sự tiếp tay đối phó của An ninh mạng thông tin khi mà việc nghe trộm điện thoại, cắt tín hiệu liên lạc nhằm tránh việc tôi thăm dò, chụp mũ người thân cũng như việc chỉ đạo cho gia đình dòng họ Vũ che đậy thân phận của tôi đã thất bại vào buổi sáng ngày 23/6/2012 tại Hải Phòng.
    Vũ Quân Ngọc Tuấn – Cháu nội hợp pháp của Chủ tịch Hồ Chí Minh

    Trả lờiXóa
  9. Gửi Bộ Chính trị nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam:
    Trong thời gian chờ đợi phúc đáp của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng về bản lý lịch mà tôi đã yêu cầu thẩm tra cách nay bảy tháng (07/12/2013 – 07/7/2014) tôi sẽ ngưng viết bài chia sẻ. Rất mong Bộ Chính trị cần phải nhanh chóng xử lý vụ việc để nhận được sự ủng hộ của Cộng đồng Quốc tế cũng như của Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc.
    Vụ việc sảy ra đã hơn 10 năm nay ít nhiều gì cũng làm tổn thương về mặt tâm lý cũng như ảnh hưởng đến sức khỏe thể chất của tôi mà mạng lưới An ninh Việt Nam sẽ là nhân chứng đáng tin cậy. Cho đến ngày hôm nay (ngày 7 tháng 7 năm 2014) tôi vẫn chưa nhận được bất cứ thông tin nào liên quan đến việc xử lý cũng như việc bồi thường thiệt hại. Nhà cầm quyền Việt Nam cũng không nên kéo dài thời gian giải quyết vụ việc bởi làm như vậy e rằng sẽ vi phạm về đạo đức con người và sẽ bị cô lập trên trường Quốc tế.
    Trân trọng kính chào!

    Trả lờiXóa
  10. Vào đầu năm 2004 tôi trở lại TP Hải Phòng sau 23 năm xa cách. Ông Hùng chồng của bà Phạm Thị Tình (em rể ông Bình) đã nói với tôi những câu rất phi lý:
    Tại sao tiền bạc của mình không biết giữ để sài mà cứ móc ra cho thiên hạ là sao? Ăn cơm rơi vãi thì để cho con kiến nó ăn (không nhặt lên ăn lại). Không được phân tích sâu bất cứ chuyện gì …
    Điều phi lý ở đây là tại sao ông Hùng lại biết rành rọt những việc làm của tôi ở trong Sài gòn như cho tiền thiên hạ, nhặt cơm lên ăn trong khi vào năm 2004 tôi vẫn chưa biết ông Hùng là ai bởi 23 năm về trước, khi chia tay chị tôi vẫn chưa lấy chồng.
    Để giải một bài toán, giải những thông số kỹ thuật để xử lý tình huống trong công việc cần phải phân tích chi tiết mới có thể đạt được hiệu quả cao vậy mà người ta không cho phép tôi phân tích sâu thì biết phải làm sao?
    Việc này có lẽ là do mạng lưới An ninh Việt Nam trong quá trình đeo bám theo tôi đã phát hiện ra những việc làm của tôi như trên và đã báo cho gia đình ngoài Hải Phòng nên họ mới biết được.
    Nhặt cơm vãi lên ăn, giúp đỡ những người hoạn nạn, khó khăn có lẽ là tính cách của ông Hồ Chí Minh mà tôi là cháu nội thì ít nhiều cũng mang trong người tính cách tương tự chứ còn gì nữa? Còn chối cãi ở chỗ nào nào? Có phải vậy không ông Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng?
    Việc ông Hùng (em rể ông Phạm Thanh Bình) đã căn dặn tôi vào năm 2004 như sau:
    Không được ngồi lê đôi mách như đàn bà, ăn cơm cũng phải để người khác ăn cháo có phải là do ông sợ rằng tôi và bạn bè đồng nghiệp nói đến những chuyện tiêu cực của quan chức điện lực Đồng Nai và một số quan chức khác, An ninh Việt Nam sẽ đặt máy nghe trộm và bán thông tin lấy tiền tiêu sài dẫn đến việc tôi sẽ bị trù dập mà không ai can thiệp được.
    Đã có trường hợp bạn đồng nghiệp đang nói chuyện với tôi về một vài vụ tiêu cực sảy ra trong giới quan chức thì nhận được cuộc điện thoại của ai đó đành phải bỏ đi, khoảng 5 phút sau họ quay trở lại nhìn tôi với ánh mắt bực tức và lo lắng. Có phải là họ đã bị cảnh cáo và bị cấm không được nói chuyện tiêu cực của người khác? Cũng có trường hợp bạn đồng nghiệp vào nhận ca trực có một thái độ im lặng đến kỳ lạ khác hẳn với thời gian trước đó, thường hay né tránh không dám nói bất cứ chuyện gì và hay tìm cách chui vào xó xỉnh giống như tỵ nạn.
    Việc Công ty điện lực Đồng nai không bố trí được công việc mới cho anh em công nhân dôi dư, phải chấm dứt hợp đồng lao động (kể cả cháu nội Bác Hồ) có thể khẳng định là do nạn mãi lộ, hối lộ của mạng lưới an ninh Việt Nam trong việc mua bán những thông tin tiêu cực, thu thập được từ việc nghe trộm cháu nội Bác Hồ nói chuyện mà họ cho là theo dõi để nắm bắt tư tưởng?
    Việc An ninh mạng thông tin Việt Nam quản lý và kiểm soát đường truyền Internet dẫn về nhà của tôi là để theo dõi những việc làm và quan hệ bạn bè của tôi trên mạng tương tự như nghe trộm điện thoại? Việc phá hủy bài viết, làm ẩn tin nhắn, ngăn cản tôi phát tán tin tức lên mạng có phải nhằm mục đích bưng bít sự thật, bao che cho những hành vi tiêu cực của đồng nghiệp trong quá trình thực thi nhiệm vụ cũng như để hỗ trợ nhà cầm quyền Việt Nam đối phó trước cộng đồng Quốc tế?

    Trả lờiXóa
  11. Luật An ninh mạng 2018 vi phạm hiến pháp 2013. Theo hiến pháp 1992 đã được sửa đổi vào năm 2013, có sự chỉnh lý nhỏ. Thay đổi quy định "Đảng chịu trách nhiệm về quyết định của mình" bằng quy định "Đảng chịu trách nhiệm về sự lãnh đạo", trong khi đại biểu Quốc hội khóa 14 hơn 90% là Đảng viên của Đảng, "quyết định thông qua" luật An ninh mạng.

    Việc này nếu không giải thích rõ ràng e rằng Nhân dân Việt Nam sẽ hiểu theo hướng tiêu cực. Đó là đại hội Đảng 12 do TBT Nguyễn Phú Trọng tự đưa ra những quy định rườm rà, gây rắc rối cho các nguyên thủ Quốc gia (Hùng - Dũng - Sang) khiến họ phải ra khỏi Ban Chấp hành TW, chỉ còn một mình ông Trọng đương nhiên trở thành TBT để đào tạo nguồn nhân lực trẻ.

    Việc Bộ Chính trị, Chính phủ, Nhà nước, Mặt trận Tổ quốc Việt Nam ... vẫn đề cử Đảng viên của Đảng ra ứng cử đại biểu Quốc hội khóa 14 cho đủ 90% số đại biểu là vi phạm hiến pháp sửa đổi năm 2013. Nếu đặt giả thuyết các đại biểu Quốc hội này tất cả đều "trung thành với Đảng", quyết định thông qua các vấn đề có lợi cho Đảng, lợi cho nhà nước e rằng một ngày không xa, Quốc hội Việt Nam sẽ quyết định thông qua việc tàn phá đất nước để những kẻ tham nhũng tiêu cực, phe nhóm lợi ích dễ bề chạy tội.

    Vũ Quân Ngọc Tuấn
    Cháu nội hợp pháp của Chủ tịch Hồ Chí Minh
    Nhà riêng: Số 156/67 đường Chiến Lược phường Bình Trị Đông quận Bình Tân Thành phố Hồ Chí Minh. Số điện thoại di động: 0903693980 – https://anhquan1963.wordpress.com

    Trả lờiXóa